Căn gác gỗ
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Năm tôi chuẩn bị lên lớp 6 thì ba mẹ tôi thuê cho tôi một cô gia sư để đến kèm tôi học bài vì đây là năm học quan trọng .Chúng tôi chuẩn bị thi tốt nghiệp và thi vào PTTH. Đó là một ngày thứ 6 khi tôi đi học về thì thấy một co gái rất xinh , tóc duỗi thẳng mặc quần bò cung chiếc áo phông Trắng đang ngồi nói chuyện với bố mẹ tôi .Thấy tôi vừa về bố mẹ tôi gọ tôi vào
Chiếc Lanos màu trắng nhá đèn xi-nhan từ từ rẽ phải rồi đậu xịch trước cửa vũ trường lớn trên đại lộ ở thành phố HCM,cửa xe hé mở trên xe bước xuống hai thanh niên súng sính trong bộ vó đắc tiền ,một thanh niên búng điếu thuốc thành một vòng cung rất đẹp đảo mắt nhìn xung quanh rồi ngông nghênh bước vào cửa ánh mắt phớt lờ anh chàng gác cửa vừa gật đầu chào vừa dang tay mời vào.
Vào tháng 8 năm thứ 10 đời Chu Hiển Vương, bánh xe lịch sử Trung Hoa đã quay đến cuối đời Xuân Thu. Trận chiến Tương Lăng giữa Tống – Ngụy sau 5 ngày ác liệt đã chấm dứt, quân đội vua Tống thất trận. Tôn Tẫn cùng nhị công tử Ngụy Minh, đại phu Giang Ất vâng lệnh Ngụy hầu chấp nhận việc nghị hòa, đã đi sang Tống.
Ngọc Quỳnh là một cô bé rất thông minh. Từ bé cô đã học rất giỏi nhiều môn, từ những môn yêu thích của những em nữ sinh như Tập đọc, Chính tả (ở cấp Tiểu học), Tập làm văn, Tiếng Việt, Nhạc, Họa (ở cấp Trung học cơ sở) cho đến Văn, Ngoại ngữ, Hóa học (ở cấp Phổ thông trung học), sau này môn nào cô cũng giỏi cả. Năm học lớp 9, Quỳnh được đi thi học sinh giỏi cấp thành phố môn tiếng Anh và giành được giải nhất với số điểm 9,5/10. Trường và lớp Quỳnh đang học đều rất tự hào về cô học trò nhỏ của mình. Bố mẹ cô bé cũng rất tự hào với hàng xóm khi có được cô con gái xinh xắn giỏi giang. Quỳnh xinh lắm, không như quy luật muôn thuở là con gái mà học giỏi thì xấu, Quỳnh vừa học giỏi vừa xinh xắn, đáng yêu. Vì quá tự hào về con gái mình mà bố mẹ cô bé không hay kèm cặp cô như nhiều bạn bè cùng lứa tuổi, hai ông bà cho rằng với một cô con gái ngoan ngoãn, có suy nghĩ như Quỳnh thì không cần phải rèn dũa nhiều như những đứa trẻ ngỗ nghịch cùng độ tuổi. Hai người yên tâm với công việc kiếm tiền.
Phần 1
Chuyện xảy ra vào năm tôi 14 tuổi, chẳng hiểu mẹ tôi nghe đâu mà quyết định nghĩ việc phụ giúp công ty của cha tôi mà đi nhận về 7 cô em này. Phải nói sơ về cha mẹ tôi, họ là những thương nhân rất thành công của cái thành phố “Hòn ngọc Viễn Đông” này. Cha tôi thì chẳng mấy khi ở nhà, ông đi suốt với những dự án, có khi cả tháng mới ghé nhà. Mẹ tôi vừa phụ cha tôi quản lý công ty, vừa thỉnh thoảng cũng ký hợp đồng này nọ, nhưng vẫn dành khá nhiều thời gian cho tôi.
Hai vợ chồng Ánh Vy, Hồng Ty vừa đi du lịch hưởng tuần trăng mật ở Mỹ về, họ được bạn bè hướng dẫn đi thăm những thắng cảnh và tìm hiểu về văn hóa của Mỹ. Ánh Vy có suy nghĩ thoáng, nàng thích cùng chồng coi truyện trên truyendam.org, coi phim sex, hai vợ chồng cùng thích những cảnh gangbang nhiều nam một nữ, những lúc cực nứng khi làm tình, hai vợ chồng nói chuyện rất thoải mái:
– Cường ơi, giúp chị với.
Ông Robert Master trạc tuổi ngũ tuần, theo sách vở gọi là “lão”, hay cao niên chút nữa gọi là “kỳ” – nếu đạt từ 60 trở đi. Nhưng người Tây phương họ luôn có tướng tá cao lớn, mập mạp nên những vết nhăn chân chim ở trán, khóe mắt không ai nhìn thấy, khỏe mạnh và sung mãn tình dục, dẫu trên năm mươi giao hợp vẫn thụ thai như thường, là thầu khoán xây cất nhà cửa nổi tiếng. Hiện sống một mình trong ngôi biệt thự cao tầng sang trọng, cũng là văn phòng làm việc.
Loan đứng chết lặng cạnh mộ phần của ngưới chồng dường như cái rét thấu xương của cơn mưa sớm chẳng làm nàng lạnh,trong thâm tâm nàng cố tự hiểu tại sao niềm bất hạnh này lại xãy ra với mình.Nàng còn quá trẻ chưa đến 30 tại sao lại trở thành quả phụ như vậy,nàng cứ tự hỏi tự hỏi tại sao nó lại xãy ra với mình.Làm sao chúa lại tàn nhẩn cướp đi chồng nàng,những lời thì thầm chia buồn an ủi từ những người bạn giờ đây dường như vô nghĩa với nàng.
Phần 1
Căn nhà ở đường Hazard và Ward bỗng nhộn nhịp vào một ngày mùa thu của tháng 10 năm 93. Tôi cùng với Ba Mẹ và một đứa em trai định cư qua Mỹ… Anh tôi tên Tuấn và vợ anh ấy tên Thúy ra phi trường đón chúng tôi về nhà… cuộc sống rất là vui vẻ trong những ngày đầu tiên, mặc dù chúng tôi còn nhớ tới quê nhà.
Chương vọng vào phòng ngủ hỏi vợ:
Bánh máy bay cuã hãng Korean Air line vừa chạm xuống đường băng. Nga đứng lên để chuẫn bị… Người tiếp viên hàng không ngăn laị và yêu cầu seat belt. Nga bồn chồn nôn nóng như sợ chậm chạp sẽ bị mọi người giành hết lối đi.. Nỗi sợ cố hưũ mà thị đã mang từ VN qua 6 năm nay. Tuy mới 6 năm, Nga đã trỡ về VN lần thứ ba..
Thằng Sơn bổ nhào từ chiếc xe Bus xuống thật nhanh , sáng nay Cô giáo bị ốm nên nó được nghỉ 2 giờ cuối và về nhà sớm hơn mọi ngày .
Phần 1
I don’t know but I believe… that’s something are mean to be… and that you make a better than mean evryday I love you…
Câu chuyện xảy ra vào năm tôi mười lăm tuổi, tôi học trường Trưng Vương. Đây là một ngôi trường nổi tiếng về kỷ luật và đạo đức do Đức cha điều khiển. Tuy mới mười lăm tuổi nhưng thân hình tôi rất là nảy nở và thon gọn tưởng gần như là mười tám mười chín tuổi. Các bộ phận phát triển gần như hoàn toàn khác với lứa tuổi bạn ở lớp. Nhờ trời phù hộ, tôi có một sắc đẹp khả ái.
Ngày đầu tiên đến làm cho tiệm nail, Oanh được ông chủ ra tiểp đón và chỉ dẫn. Oanh đoán chừng ông cũng không khó quá như các chủ tiệm nàng đã làm qua. Còn ông thì mới có chào hỏi sơ sơ mấy câu mà đã thấy mên mến Oanh. Ngoài những xã giao bình thường giữa chủ và thợ, ông luôn luôn lấm lét nhìn trộm Oanh. Nước da trắng trẻo, khuôn mặt xinh xắn tròn trịa làm ông để ý Oanh hơn những người thợ khác. Rồi từ đó, ông cố không trò truyện thường nhật với Oanh, nhưng đôi mắt ông lúc nào cũng lột trần Oanh ra. Người đàn bà nào vào tiệm chả thấy cặp mắt thèm thuồng xé quần xé áo của ông.
Phải công nhận từ ngày hai gia đình làm suôi gia thì họ thân nhau như đôi bạn thân quen biết nhau từ thuở nào. Anh chị suôi trai cũng đâu có lớn tuổi gì nhiều, ông Phương chưa được 50, trông còn tráng kiện nhờ năng hoạt động và vui vẽ với moị người, còn bà suôi Trai thì nhỏ hơn chồng năm tuổi, đúng là cặp vợ chồng xứng đôi vừa lứa ; thỉnh thỏang bên suôi Gái thường gọi Nga bằng bà suôi, chị suôi vì quen mệng và lịch sự chứ Nga trông còn rất trẻ, trẻ hơn tuổi đời rất nhiều.
Được phân công đi thực tập tại Phòng Kế Hoạch – Kinh Doanh một công ty chế biến thực phẩm, tôi được giáo viên hướng dẫn đưa tới công ty và gặp bà phó phòng để nhận nhiệm vụ. Đề tài của tôi là “Nghiên cứu hệ thống cân đối nhập xuất nguyên vật liệu”. Cảm giác ngày đầu tiên “đi làm” thật là lạ: Nôn nao, bỡ ngỡ, hứng thú… nhìn ai trong công ty cũng thấy nghiêm túc, oai phong…
Từ ngày Hùng chết, Nguyệt sống ở vậy với 2 đứa con trai lớn Dũng và Cường cũng đã hơn 2 năm. Dũng thì là con ruột của Hùng với Nguyệt năm nay cũng 26 tuổi tướng tá cũng vạm vỡ tràn đầy sức sống, còn Cường là đứa con nuôi của Hùng và Nguyệt nhỏ hơn Dũng 1 tuổi. Cường thì thân hình không có gì gọi là đặc biệt chỉ là nó lai Tây mà thôi. Cũng chính nhờ có Cường nên cả gia đình được sang Mỹ theo diện con lai.
Mười năm, phải! Mười năm rồi còn gì! Năm nay tôi đã trở thành một chàng trai thanh niên không kém. Trên con đường khá quen thuộc dẫn tới nhà, tôi bước trên đường vắng teo không một bóng người.Vai vác ba lô, chân mang giày lính, tay tôi xách theo khẩu súng trường đã gắn bó với tôi suốt 10 năm qua, thong thả tôi rảo bước về nhà. Nếu tôi không lầm thì lúc này trời cũng đã khuya lắm rồi, chắc cũng cỡ đâu 11 hoặc 12 giờ khuya rồi thì phải. Bước tới trước căn nhà quen thuộc của mẹ con chúng tôi đã bao nhiêu năm đùm bọc, hồi hộp trong lòng tôi đưa tay lên nhẹ gõ cửa. Tôi tưởng chừng mẹ tôi, nếu như gặp tôi lúc này chắc là phải vui mừng khôn xiết. Tôi sẽ ôm chầm lấy mẹ tôi và em gái tôi, sẽ khóc lên một tiếng thật lớn cho thoả dạ mong nhớ quê nhà, thương nhớ mẹ và em gái.
Tôi là tài xế xe tải, nhưng vốn xuất thân từ một gia đình có học. Do hoàn cảnh gia đình tôi không thể tiếp tục vào đại học sau khi đã tốt nghiệp phổ thông trung học. Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình có vợ sớm, vì tôi không muốn gia đình tôi thêm miệng ăn, và càng không muốn vợ tôi phải cực khổ. Nhưng sự đời khá éo le, không cho tôi thực hiện ý đồ của mình. Năm ấy?