Bắt cóc cô chủ nhiệm
Chuyện bắt đầu từ lúc cô Nghiêm được đổi về làm cô chủ nhiệm của lớp tôi. Tôi, một nữ sinh chỉ giỏi về Toán, rất kém Văn, và cô dạy môn Văn nên tôi không bao giờ được lọt vào “mắt xanh” của cô suốt học kỳ I qua.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Chuyện bắt đầu từ lúc cô Nghiêm được đổi về làm cô chủ nhiệm của lớp tôi. Tôi, một nữ sinh chỉ giỏi về Toán, rất kém Văn, và cô dạy môn Văn nên tôi không bao giờ được lọt vào “mắt xanh” của cô suốt học kỳ I qua.
Một hôm, tui có dịp đi ngang qua Cầu Mỹ Thuận, nhìn giòng nước chảy lấp lánh dưới sông mà lòng cứ nao nao nhớ về bao kỷ niệm cũ. Gió thổi lồng lộng làm dâng lên trong lòng nỗi niềm từ những ngày xưa yêu dấu. Những chiếc xuồng máy chạy ngược chạy xuôi tạo ra những dòng nước hòa trong từng đợt sóng loang loáng ánh nắng phản chiếu tạo nên một bức tranh thật sinh động giữa những cánh đồng xanh bát ngát… Đang ngây ngất mơ màng trong khung cảnh tuyệt vời, bỗng đâu gần đó có một ông lão định leo ra thành cầu có vẻ như muốn tự tử. Tui nhào ra cái ào nắm lấy ông lôi ngược trở lại.
Phần 1
Phần 1
Ông Năm goá vợ đã khá lâu nắm rồi,năm nay ông mới bốn hai tuổi.là một nhà giáo, có vóc dáng to khoẻ,ông cứ ở vậy nuôi hai cô con gái…cho tới khi hai con ông đi lấy chồng.
Phong nằm dài trên Sofa, phía dưới Phượng, vợ chàng mân mê dương vật. Nàng sục nhè nhẹ dương vật từ từ cương lên, những đường gân hằn theo đầu khấc lớn dần cho lớp da quy đầu tụt ra ngoài, nhờ rửa ráy thường xuyên nên rất sạch sẽ. Phong nhắm mắt cảm giác lâng lâng khắp cơ thể. Trong chiếc váy lụa mát rượi màu rượu chát nổi hẳn làn da trắng ngần Phượng cúi xuống mông nhô về phía sau.
Chiều xuống bên bờ sông Kênh Tẻ, một chi nhánh sông Sàigòn. Tuấn Long đang hổn hển chạy bộ. Hôm nay chàng đã quên máy nghe nhạc ai-bót nên không những nghe được tiếng chân, tiếng thở của mình mà còn nghe thêm những ký ức cứ ào ào lên tiếng khi đầu óc bị xao lảng, không tập trung. Thoáng chốc mấy năm đã qua đi từ ngày đi Mỹ du học cộng thêm đôi năm lẻ trở về phụ quản lý công ty gia đình. Đánh một vòng. Rồi cũng trở lại. Như một cuốc chạy bộ. Có người sau một cuốc vận động đó thấy hăng say lên, có người ngược lại mỏi mệt. Bây giờ Tuấn Long chỉ biết tìm quên trong công việc. Sau một cuộc tình thất bại ở Mỹ, đã từng tha thiết, từng sống chung với nhau, đánh một vòng chả còn gì…
Phần 1
Phần 1
Thúy là một “thiên kim tiểu thư”, con nhà giàu, học giỏi. Nàng rất có nhan sắc, nhưng phải cái tội quá kiêu ngạo nên thành ra không có chàng nào dám “rớ” vào. Những người hội đủ điều kiện để lọt mắt xanh của Thúy như bác sĩ, kỹ sư, cũng như các công tử quý phái, những người học giỏi, những kẻ đẹp trai như ảnh đế vẫn không người nào chiếm được trái tim của nàng. Người giàu có thì bị chê là “xấu trai”, người có bằng cao thì bị chê là không chút “lãng mạn”, người đẹp trai học giỏi thì lại là “con nhà nghèo”! Thỉnh thoảng cũng có một vài anh bạo dạn làm quen với mục đích muốn tiến xa hơn, nhưng sau khi nhìn thấy rõ tính tình của nàng ta thì chỉ còn biết ‘vắt giò lên cổ mà chạy’!
Phần 1
Tôi sinh ra trong gia đình có 5 anh chị em, nhưng tôi không biết ai là anh ai là chị. Vì khi tôi mở mắt thì 4 người thân của tôi đã quanh quẩn, họ cũng lão đã nghiêng ngả như tôi… Chúng tôi là chó. Chúng tôi sống với nhau rất chó, khi bú, khi chơi, khi tập suã đều như chó. Chúng tôi thuộc dòng Normandy nên cha mẹ chúng tôi rất to con, khi ông bà cất tiếng thì vang động cả xóm.
Hôm nay cũng như thường lệ, con Lệ tranh thủ thật sớm, vừa bán hết thúng đậu phộng thì ttrời cũng ngã về chiều. Con Lệ cầm xấp tiền bán được trong tay hí hửng về nhà trong nỗi niềm hân hoan, vừa đi vừa hát về đến nhà con Lệ nó cũng không hay.
Thịnh và Yến da năm năm chung sống hạnh phúc bên nhau. Yến rất đẹp với một thân hình thon nhỏ cân đổi, mái tóc đen nhánh phủ ngang vai, cặp vú nảy nở săn chắc, đôi mông tròn trĩnh. Cặp uyên ương này vừa dọn đến ngôi nhà mới được mấy ngày thì Tâm và Lan, hai người hàng xóm đến thăm rồi từ đó họ trở thành bạn thân thiết với nhau.
Thời gian như một cơn gió thoảng, nó chợt đến, chợt đi. Thoáng chốc mà tôi đã rời xa Sài Gòn bốn năm rồi. Bốn năm qua, Sài Gòn không còn trong tâm trí tôi nữa. Thay vào đó là những hình ảnh của khoả thân, vú, lồn, lông, mu, những xác thịt, những lần lăn lộn trên giường, trên bải biển, trên tấm bao nilon cùng với con nhỏ cùng xóm, con Tư.
Tôi là Tiến, một nam giới thực thụ tuy nhiên về khoản chăn gối thì không được như những người khác, tôi nghĩ mình không bị bệnh gì cả, chỉ mỗi tội khi làm chuyện đó thì chưa ra đến chợ đã tiêu hết tiền. Được mấy ông bạn mách đến một phòng khám khá tốt lên tôi đã đến phòng khám này, câu chuyện tôi kể cho các bạn nghe sau đây chính là về cái phòng khám đó và có những người bác sĩ như vậy. Đó làm vào một buổi sáng đẹp trời, tôi đi đến phòng khám một mình, phòng khám thì trong một ngõ nhỏ ở nội thành Hà Nội. Tôi biết cái bệnh về sinh lý như thế này thì hiếm khi có trung tâm nào lại đặt ra ở chỗ đông người để mắt đến cả. Tôi khẽ gõ cửa thì thấy một cô gái trông hình thức cũng bình thường không lấy gì là đẹp. Thấy tôi đứng ở ngoài như vậy thì cô gái đó hỏi:
Trời đã bắt vào xuân ở Orange County. Cuối tuần rồi tôi dã thấy ngưi ta chưng những cành đào trước cửa những tiệm bán hàng tạp hóa trên đưng phố Bolsa. Không biết đây là mùa xuân thứ mấy xa quê hương. Không biết quê nhà Bạc Liêu của tôi giờ ra sao. Trong phòng làm việc một mình, buồn buồn tôi gọi phone cho Vân.
Nàng là biểu tượng đặc sắc của “giấc mơ Mỹ”. Cuộc đời nàng giống như câu chuyện cổ tích “Cô bé lọ lem”: Một cô gái nghèo đã “lột xác” thành ngôi sao Hollywood sáng giá. Khả năng diễn xuất, vẻ quyến rũ gợi tình tự nhiên và sự trình diễn khác thường trên màn ảnh của Marilyn Monroe đã khiến nàng trở thành biểu tượng tình ái của những năm 1950, và là một trong những thần tượng vĩ đại nhất của nền điện ảnh thế giới. Nhưng vinh quang ấy có cái “giá” của nó: Nàng đã cuốn hút cả thế giới vào đời mình và đã gục ngã đau đớn trên con đường ấy ở tuổi 36 …
Ông ấy tên Zôn,ông ấy năm nay đã bốn năm tuổi,sở dĩ gọi là ông cho sang vì ông ấy là giám đốc một công ty mà,ông ấy đã có vợ và hai cô con gái…nghe người ta nói,ông đang thèm muốn có con trai lắm nhưng mà Bà vợ ông ấy không chịu đẻ,đã thế lại còn hay ghen lắm,Bà ấy cũng khá xinh lên chủ yếu của Bà ấy bây giờ là giữ gìn sắc đẹp…lên sinh con với Bà ấy bây giờ là một nỗi ám ảnh vô cùng kinh hãi,vì Bà ấy sợ xấu…
Thanh có thói quen cứ chiều tối cơm nước xong, anh lại lên quán nước đầu ngõ để tụ tập nhâm nhi chén trà, đưa đẩy câu chuyện với mấy người hàng xóm.
Tôi và Nga là bạn thân từ nhỏ. Tôi và cô ta đều sống và lớn lên trong những gia đình thuộc loại bình thường. Ngày đó, khi tụi tôi còn nhỏ, hai đứa đã rất thân với nhau. Những buổi chiều hoàng hôn, hai đứa thường rủ nhau lên đồng thả diều.
Cuộc đời tình ái của tôi bắt đầu vào mùa hè năm 1976. Lúc đó, tôi vừa 12 tuổi, học xong lớp 6 ở mt trường cấp 2 tại TPHCM. Hè năm đó, tất cả học sinh đều phải mang giấy Sinh Hoạt Hè về phường tham gia các sinh hoạt Đoàn Đi. Vừa nghỉ hè xong, Chi Đoàn Phường đã tập hợp các thiếu niên tuổi từ 11 đến 15 để chia thành các Chi Đi(chừng 50 người). Tôi được sắp vào Chi Đi Nguyễn Văn Trỗi. Nhờ vóc dáng cao lớn trước tuổị, lại đẹp trai, thông minh lanh lẹ, nên tôi được các bạn bầu lên làm Chi Đi Trưởng. Sau một tuần sinh hoạt, tôi được gọi lên văn phòng Chi Đoàn để họp Liên Đi. Đây là dịp để tôi gặp mặt làm quen các Chi Đi Trưởng khác, và cũng để Chi Đoàn ra mắt Ban Chấp Hành Liên Đi. Khi mọi ngườI tề tựu đông đủ, chúng tôi sinh hoạt vòng tròn chừng nửa tiếng rồi Đất Ta Ta Ngồi. Trong buổi họp tôi chú ý đến 2 người. Thứ nhất là cô nàng Liên Đi Trưởng tên là Thanh Hà. Thứ hai là Chị Phụ Trách mới của Chi Đi chúng tôi: chị Ngọc Huệ. Liên Đi Trưởng Thanh Hà vốn là con cán b cao cấp trong ngành ngoại giao vưà từ Hà Ni vào. Gia đình cô ta cư ngụ tại mt biệt thự sang trọng do mt tay tư sản đã bỏ lại sau khi di tản hồi 30/4. Thế nhưng cô ta khác hẳn với những học sinh miền Bắc khác. Cô ta có dáng người và nét mặt thanh tú, nếu không muốn nói là khá đẹp. Quần áo cô ta mặc rất đúng mốt, cách ăn nói cũng dịu dàng. Lúc đó Thanh Hà 15 tuổi, vưà học xong lớp 9. Còn chị phụ trách Ngọc Huệ thì vốn là con gái mt gia đình cũng khá giả trong xóm. Chị có vẻ đẹp đài các của các tiểu thư. Năm đó chị 19 tuổi, đang học năm thứ nhất Đại Học Tổng Hợp.
Hà nhận nhiệm vụ của cơ quan điều tra công an tỉnh K để phá án.
Ðã gần 5 giờ chiều, Hoàng cố kết thúc buổi họp với các nhà thương gia cho xong để còn nôn chân đi đến nơi hẹn với người buôn bán nhà cửa đất đai. Trong lòng Hoàng rất vui sướng, vì trãi qua bao nhiêu năm chắt chiu cực nhọc, Hoàng đã gần toại ý nguyện để mua được một căn nhà sang trọng ở lưng triền núi. Hoàng cùng vợ mình đã đi xem rất nhiều các căn biệt thự được xây cất ở các dãy núi cao của vùng Silicon Valley, nhưng cả hai chưa vừa ý một căn nào. Hoàng muốn một ngôi nhà có giá trị ngang tầm cỡ với những người mà miệng đời thường gọi là “đại thương gia” hay các “nhà triệu phú” đang làm ăn chung với Hoàng. Chẳng những thế, ước vọng của Hoàng cho con mình lớn lên được cao sang quyền quý với thiên hạ. Ðây là căn nhà thứ sáu mà Hoàng cùng với vợ sẽ đặt chân đến xem qua cho ưng ý. Hoàng ghé ngang văn phòng nha sĩ do chính vợ chàng làm chủ để đón nàng đi xem căn nhà mơ ước này. Hai người vẫn hoang mang vì chưa biết sẽ chọn mua cho mình được một căn nhà theo ý thích hay chưa? Hoàng lái xe đưa vợ mình lên dốc núi cao ở độ 3000 feet, cái bản đồ điện tử trong xe dẫn hai người theo những khúc quanh co lần tìm đến cái địa chỉ mà vị thương gia địa ốc đã ghi rõ. Trời bắt đầu tối mịt vì mùa đông lạnh đã bao phủ khắp thành phố, Hoàng lái xe càng lúc càng lên cao hơn của quả núi trùng điệp với thông già và cỏ cây hoang dã… Theo dõi bản đồ chầm chậm xe lại để tìm lối rẽ vào một ngõ vắng. Hoàng vẫn chưa nhìn ra địa chỉ và số nhà của dinh thự sau khi bản đồ trong xe vẽ đường chỉ lối. Hoàng cho xe chạy thật chậm với tốc độ 15 dặm một giờ vì Hoàng cẩn giác những con nai băng ngang đường. Trên con đường cây cối mọc thật sầm uất, từ xa vợ Hoàng trông thấy một người đàn bà cùng lứa tuổi với mình đẩy chiếc xe nôi đi ngược lại, vợ Hoàng có ý muốn hỏi thăm đường, nên bảo Hoàng tấp xe vào lề, vợ Hoàng quay kiếng xe xuống, chờ cho người đàn bà đó tiến lại gần hơn. Hoàng cùng vợ trông rõ người đàn bà người Mỹ trắng đang đẫy chiếc xe nôi với đứa con nằm trong đó, vợ Hoàng chào hỏi bà ta và hỏi đường vào hướng New York House Road. Bà ta vui vẽ trả lời, tay chỉ hướng cho hai vợ chồng Hoàng rẽ ngã phải sau lùm cây, có một ngõ hẽm rẽ vào sẽ là con đường dẫn lối vào nơi mà vợ chồng Hoàng muốn tìm. Con đường New York House Road thật khó tìm, vì cái bản tên đường bị che khuất bởi cây cối che khuất. Nếu không quen bước đi, bất cứ ai sẽ lái xe chắc sẽ vụt ngang và lạc lối ngay. Hoàng với vợ thoạt nghĩ trong đầu như thế, chưa kịp cám ơn người đàn bà ven vệ đường đẫy con đi dạo thì bóng bà ta đã dần khuất xa sau cái ngã quẹo cong quanh sườn núi. Hoàng theo sự chỉ dẫn ấy, rồi rẽ lối phải cho xe lăn bánh trên lối sỏi mòn tiến vào cổng sắt, trước mặt hai người là một ngôi nhà cao sang nằm trên vùng đồi núi có thông xanh mọc bao quanh. Khu đất này rộng hơn 10 mẫu, trồng cây ăn trái và hoa kiểng chăm sóc thật đẹp thắm. Ðó là những lời quảng cáo của vị buôn bán địa ốc làm cho Hoàng cùng vợ nôn nao muốn đến xem qua. Cổng sắt đã rộng mỡ đón chào vợ chồng Hoàng vào tận trong sân bãi. Hai vợ chồng ríu rít vui mừng dìu bước chân nhau lên bật thềm tam cấp, bấm chuông…Tiếng chuông cửa ngân nga từng hồi như tiếng chuông đồng hồ quả lắc theo kiểu xưa. Cánh cửa của giang biệt thự hé mở, người đàn ông chống nạng mở cửa mời vợ chồng Hoàng vào nhà. Người thương gia điạ ốc đang ngồi trong phòng khách cũng đứng dậy hân hoan chào tiếp Hoàng cùng vợ. Chủ nhân của căn nhà này là người đàn ông có tật cái chân bên trái lúc nãy đã chống nạng ra đón tiếp vợ chồng Hoàng. Tách trà hãy còn ấm, đối thoại với nhau được vài lời, vợ chồng Hoàng cùng với vị buôn bán địa ốc và ông chủ của căn nhà đi xem một vòng khắp sáu gian phòng rộng rãi, trống trơn. Căn biệt thự quá đẹp và sang trọng vì trang trí nội thất rất lạ mắt. Hoàng cùng vợ xem qua và nhận lời mua với giá thoã thuận của người chủ. Họ hẹn nhau sáng sớm ngày mai sẽ lo xong thủ tục giấy tờ sang nhượng căn dinh thự này với giá 3 triệu mỹ kim.
Phương sinh ra trong một gia đình trung lưu ba là trưởng phòng nghiệp vụ của một hãng ngoại quốc. Mẹ mở một tiệm bán áo quần cao cấp ngay trung tâm thành phố. Gia đình Phương có 4 người gồm cha, mẹ, một anh trai và Phương là con gái út. Năm nay Phương 19 tuổi, là sinh viên năm thứ nhất của trường đào tạo diễn viên thành phố. Phương đẹp một cách sắc xảo và có một thân hình cân đối do đó, nàng thường hay được các chàng cùng khóa ngắm nghé, tuy nhiên, do mộng tưởng cao, nên nàng không bao giờ để tầm ngắm của mình vào các anh chàng cùng khóa. Vào cuối năm thứ nhất, nàng may mắn làm quen được một đạo diễn nổi tiếng. Sau vài tháng quen biết, ông cho nàng thử 1 vai phụ trong bộ phim truyền hình nhiều tập. Kết quả sau 1 ngày mệt mỏi thử vai, nàng đã được chọn. Ngày nhận được kịch bản, mẹ nàng mừng lắm, vì không ngờ con gái mình gặp được nhiều may mắn đến thế. Sáng hôm đó, nàng đến văn phòng đạo diễn để nhận kịch bản. Đạo diễn không có mặt trong văn phòng, nghe nói, ông đang làm phim ngoài phim trường. Trước khi giao kịch bản, chị phụ tá đạo diễn dẫn nàng đến phim trường để coi sơ cách thức hoạt động của nhóm quay….