Search Results

Ánh nắng chiều

Trời đã bắt vào xuân ở Orange County. Cuối tuần rồi tôi dã thấy ngưi ta chưng những cành đào trước cửa những tiệm bán hàng tạp hóa trên đưng phố Bolsa. Không biết đây là mùa xuân thứ mấy xa quê hương. Không biết quê nhà Bạc Liêu của tôi giờ ra sao. Trong phòng làm việc một mình, buồn buồn tôi gọi phone cho Vân.

Anh chàng matxa may mắn

Hồng Nhung là 1 diễn viên điện ảnh, cũng là người mẫu quảng cáo cho các công ty lớn nước ngoài, nàng sống 1 mình ở tại 1 ngôi nhà không lớn nhưng sang trong. Sau mỗi lần quay phim mệt nhọc nàng thường xuyên mướn người về massage hàng tuần.

Bữa ngủ thân mật

Điện thoại reo. Đó là Trường gọi. Khi tôi đặt máy xuống, tôi cố nhớ lại lý do vì sao chúng tôi đã mất liên lạc. Trường, tôi và Xuân ngày xưa rất thân thiết với nhau. Vợ chồng chúng tôi luôn ở bên cạnh nó mỗi khi nó gặp trục trặc với các cô gái. Phải đến ba năm nay chúng tôi không có liên lạc với nó.

Dân chơi

Chiếc Lanos màu trắng nhá đèn xi-nhan từ từ rẽ phải rồi đậu xịch trước cửa vũ trường lớn trên đại lộ ở thành phố HCM,cửa xe hé mở trên xe bước xuống hai thanh niên súng sính trong bộ vó đắc tiền ,một thanh niên búng điếu thuốc thành một vòng cung rất đẹp đảo mắt nhìn xung quanh rồi ngông nghênh bước vào cửa ánh mắt phớt lờ anh chàng gác cửa vừa gật đầu chào vừa dang tay mời vào.

Bà Minh và Bà Hồng

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi may mắn kiếm được việc dậy học tại một tiểu bang miền Đông rất xa to6iy Bước đầu bỡ ngỡ, tôi thuê phòng nhà ông Tom, một giáo sư ngành nhân chủng học. Nhờ ông Tom mà tôi quen biết bà Minh, mặc dù trước đó tôi thấy bà rất nhiều lần. Bà Minh hay đứng nói chuyện gần thư viện, trên đường tôi đến chỗ ăn trưa. Tôi để ý bà một phần vì bà là người Á châu, phần nữa vì phong cách nói chuyện rất sống động của bà.

Đụ chị ruột

Tháng 5, tiết trời Bà Rịa đầu mùa hạ lại sắp mưa nên rất oi bức. Đây đó râm ran tiếng ve sầu trên từng hàng cây phượng đỏ rực cả một góc trời một màu hoa thắm tươi của lứa tuổi học trò. Lúc này, Lợi đang bước vào kỳ thi Học kỳ II chuẩn bị kết thúc năm học lớp 10 tại trường cấp III Châu Thành. Cùng lúc đó, trong gia đình nó vừa mới có thêm một thành viên chào đời tại Bệnh viện Bà Rịa. Đó là một cháu gái thật xinh xắn gọi nó bằng cậu, con của chị Năm Hoàng – người chị ruột thứ năm rất có nhan sắc tựa như Hằng Nga giáng trần của Lợi. Bé gái giống chị Hoàng như khuôn như đúc và nếu ai nhìn kỹ khuôn mặt con bé lại hau hau có nét giống cậu Út của nó ( tức là giống Lợi ). Chuyện này cũng không phải là chuyện lạ vì anh chị em ruột trong gia đình, đôi khi con của người này lại giống người kia ; âu cũng là chuyện thường tình nhưng cái uẩn khúc nội tình bên trong thì không ai có thể nào ngờ được ( nếu biết rõ chắc phải ngã ra mà chết thôi!) rằng bé gái chị Hoàng hạ sinh vừa gọi Lợi bằng cậu lại vừa gọi nó bằng …ba.

Ái Linh và tôi

Tên tôi là Tiến, Mạnh Tiến, con người tôi cũng chẳng có gì đặc biệt cả, nhưng tôi cũng muốn kể ra đây cho các bạn biết qua về quá trình, thân thế, ái tình và sự nghiệp của tôi. Gia đình tôi sống tại một tỉnh nhỏ thuộc vùng Hậu Giang. Cha tôi sống bằng nghề bán hàng dạo các gia dụng, ôi thì hầm bà làng đủ thứ mặt hàng, từ chai nước mắm, nước tương, mứt kẹo cả đến rượu đế, rượu thuốc nữa, ông chất đầy lên chiếc xe ba bánh được biến cải như một cửa hàng tạp hóa nhỏ rồi ông đẩy xe di hết phố này qua khu phố khác trong tỉnh để bán hàng, cuộc sống của gia đình tôi cũng tạm ổn định tuy không được sung túc, nhưng hầu như cả tỉnh đều quen biết ông.

Chuyện đời cô ca sĩ

Những ánh đèn sân khấu sáng loá hắt từ bốn phía làm nổi bật người con gái đứng giữa sân khấu, những hạt cườm long lanh muôn màu đính trên váy phản chiếu lại thứ ánh sáng lung linh ấy như thể đang dát một vầng hào quang xung quanh người ca sĩ. Phía bên dưới, đám khán giả như phát cuồng nhảy điên loạn theo nhịp bài hát, theo tiếng hát cao vút đầy sức sống của Hiền Mai. Ở cái đất Sài Gòn này, người ta có thể lăng xê một ngôi sao của công nghệ showbiz với một tốc độ chóng mặt, chỉ mới một năm trước thôi, Mai chỉ là một con bé nhà quê từ miền Trung vào kiếm cơm lạc lõng giữa mười triệu người nơi này thì nay khắp nơi người ta nhắc đến cô, poster, áp phích dán nhiều chi chít đủ làm cho từ một ông già đến đứa trẻ nít quen thuộc cái nụ cười trong trẻo ngây thơ của cô trong những tấm hình quảng cáo.Bài hát đi dần đến những nhịp dồn dập ở cao độ đến chóng mặt, khán phòng chìm trong tiếng hò reo và tiếng nhạc, không khí ngột ngạt càng bị đốt nóng vì những fan hâm mộ Hiền Mai đứng dưới. Người ta hét tên cô, hát theo cô, tiếng những bước chân dậm thình thịch của đám người chen chúc nhau hướng nhìn lên sâu khấu. Buổi biểu diẽn cứ phải kéo dài hơn dự kiến, thoạt đầu là một, sau đó là hai bài, rồi thêm nữa, cứ mỗi lần cô định chào khán giả và kết thúc chương trình thì bên dưới lại có những tiếng hô đến khản giọng yêu cầu cô hát thêm, rồi cô lại hát thêm nữa, mãi cho đến khi người phụ trách phòng trà phải bước ra kết thúc chương trình. Hiền Mai rút lui vào trong sân khấu trong những tiếng hoan hô có, la ó có của đám khán giả vừa bị cô làm cho phát cuồng, họ coi cô như một thần tượng sống, họ tôn thờ cô.

Chỉ tại con chó đẻ

Hà Nội buổi chiều hôm nay trời không lạnh lắm, ngồi một mình thấy hơi buốn, tự nhiên nhớ lại cái nóng hồi hè vừa rồi mà thấy sợ và đặc biệt là hôm trận trung kết WC giữa TBN vs Hà Lan tôi đã có những giây phút hồi hộp mà suýt vãi đái ra quần. Truyện là như thế này:

Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy

Tôi và Nga là bạn thân từ nhỏ. Tôi và cô ta đều sống và lớn lên trong những gia đình thuộc loại bình thường. Ngày đó, khi tụi tôi còn nhỏ, hai đứa đã rất thân với nhau. Những buổi chiều hoàng hôn, hai đứa thường rủ nhau lên đồng thả diều.

Chiếc áo lụa

Bước lang thang, không bến bờ, không mục đích. Một động lực vô hình nào đó dẫn dắt Tâm đến đây. Trưa mùa Thu lành lạnh, nắng nhàn nhạt không đủ xóa tan màu không gian tê tái. Nhìn những hàng mộ bia thẳng tắp, ngay ngắn mà hồn chợt buồn mênh mang. Ngừng chân, Tâm lặng lẽ ngồi xuống thảm cỏ min, điếu thuốc ấm áp lạ thường, làn khói mỏng lung linh hàng chữ “… Lisa.”. Tuổi còn trẻ quá, 17, tuổi mộng mơ… Tâm thường đến đây, chỗ này, ngôi mộ này không một lý do. Nhưng mỗi lần buồn phiền, nhớ nhà, Tâm lại đến đây và cảm thấy nguôi ngoai.

Đụ con của bạn

Bà Đoan đưa chồng lên phi trường đi về Việt Nam. Năm nào ông Tần cũng về Việt Nam vài tuần. Nhờ làm chủ hai tiệm nail nên họ khá giả. Mới đầu cũng cơ cực, mở tiệm nail tại những khu không an ninh đông Mỹ đen và đám Nam Mỹ, nhưng sau đó với sự tài giỏi của bà Đoan nên dần dần làm ăn khấm khá và mở thêm tiệm khác ở ngoại ô dân Mỹ trắng hạng sang. Mỗi tiệm có khá nhiều thợ do bà Đoan huấn luyện. Sau khi bảo lảnh thêm vài người trong gia đình bà con qua Mỹ nên họ thay mặt bà trông nôm nên ông bà rỗi rảnh hơn. Bà Đoan nỗi tiếng là khó tánh và nghiêm khắc nên ai cũng sợ. Bà thường tập hộp nhân viên nói lên những qui luật của bà, nêu không tuân hành là bà đuổi thẳng không thương tiếc. Nhưng

Bé Thy

Năm ấy, tôi là một sinh viên nghèo của trường ĐH Cần Thơ. Mặc dù nhà nghèo nhưng tôi rất siêng năng và thật thà, nên tôi được một ông giáo sư nhận tôi về để có chỗ ở khỏi phải tốn tiền thuê nhà trọ. Tiếng là ở nhà thầy, nhưng thật ra, tôi được thầy nhờ ở trong một chòi lá ngoài sau vườn, cạnh một chuồng heo và đám vịt xiêm. Tôi nhận lời vì không thể nào từ chối một tấm nhân tình của ông, và cũng không còn cách lựa chọn nào khác.

Đụ chó lúc vắng chồng

Ly vốn làm ở một công ty khác công ty của chồng là Tuấn.Ly năm nay mới hai năm tuổi,Ly và Tuấn lấy nhau đã gần hai năm,nhưng chưa có con mặc dù cả hai đi khám bác sĩ , họ đều bảo là không có bệnh gì ở hai người có thể gây lên vô sinh cả.

Anh rể tôi

Tôi dọn đến thành phố Phoenix ở chung với chị Hằng và anh Sơn lúc tôi vừa ra trường đại học. Chị Hằng là chị thứ tư và anh Sơn là chồng của chị. Nghe anh Sơn nói ở thành phố đó dễ kiếm việc làm, và sẵn tiện ở gần chị Hằng luôn nên tôi đồng ý ngay. Lúc đầu tôi chỉ định ở chung với anh chị vài ba tháng đến khi tôi tìm được việc làm, nhưng anh chị khuyên tôi ở lại chung cho vui và dành dụm tiền để trả tiền học. Thấy anh chị thương mình tôi cũng cảm động và đồng ý ở chung với anh chị.

Ai bắt cóc cô Nghiêm

Chuyện bắt đầu từ lúc cô Nghiêm được đổi về làm cô chủ nhiệm của lớp tôi. Tôi, một nữ sinh chỉ giỏi về Toán, rất kém Văn, và cô dạy môn Văn nên tôi không bao giờ được lọt vào “mắt xanh” của cô suốt học kỳ I qua.

Anh em sinh đôi

Nhà nó bao gồm hai anh em sinh đôi. Nó là anh còn người em sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày mới hắn đó lại là một người con gái. Chứ không giống như các cặp sinh đôi khác thường là cùng chung giới tính. Nó tên là Hoàng còn em nó là Lan. Từ nhỏ hai anh em hắn đã chơi với nhau rất thân thiết rồi. Nhưng nó không bao giờ nghĩ là mình sẽ có tình cảm nào khác ngoài tình cảm anh em cả. Hắn nghĩ như vậy nên khi lớn lên hắn đã có bạn gái ngay. Hắn đâu biết rằng em gái nó lại thầm thương yêu nó.

Bạo tình

Vào năm 1367, tức đời vua Lý Nhược Tông, có một giai nhân tuyệt sắc (theo như “kinh niên vọng giám” thì mắt huyền, mày liễu, chân dài gần cả nửa chục gang tay của kẻ có gang tay lớn nhất, ngực căng tròn như quả cam sành chín mọng, mông như hai quả bưởi 9 roi…) tên gọi Điêu Nhi! Nàng là Chánh cung hoàng hậu, tức vợ vua! Nàng nổi tiếng không chỉ vì sắc đẹp “chim sa cá lăn”mà còn bởi sự thông minh phi thường!

Chuyến cắm trại

Thế là Lệ Hà đã là học sinh cấp III, cấp học cuối cùng trong đời học sinh, sau 3 năm học tại trường Phổ thông trung học sẽ là giảng đường Đại học chờ đợi trước mắt. Lệ Hà tự dưng thấy băn khoăn khi nghĩ đến lời mấy cô bạn gái “hiện đại” cùng lớp: “Học đến cấp III rồi mà chưa có người yêu là kém lắm, phải kiếm sẵn một chàng đi, sau này lên Đại học toàn bọn nhà quê không ra gì đâu”. Chẳng lẽ con gái bây giờ lại cứ phải … yêu sớm như thế ? Lệ Hà tự hỏi như vậy. Mẹ cô là một người rất nghiêm khắc, luôn luôn nhắc nhở Hà rằng “con gái phải biết giữ mình” từ khi cô bắt đầu dậy thì, trở thành một thiếu nữ phổng phao, xinh đẹp. Mẹ Hà nghiêm khắc lắm, hơi một tí là nhắc cô con gái cưng chuyện này chuyện nọ. Hồi trước, khi mấy cô bạn gái “hiện đại” rủ Lệ Hà đi mua mấy bộ đồ “mới” về mặc, mẹ Hà đã kiên quyết bắt cô vứt ngay mấy bộ quần áo hở hang đó đi, không cho mặc. Rồi sau khi tận mắt nhìn thấy những người bạn gái của Lệ Hà, bà mẹ đã lập tức cho cô con gái chuyển trường ngay vì “học với những con bé như thế thì làm sao mẹ yên tâm được”. Không dám trái lời mẹ, Lệ Hà đành chấp nhận rời ngôi trường ở trung tâm thành phố của mình, đến học ở một trường xoàng xoàng ở sát ngoại thành.

Nghìn lẻ một đêm

Thúy là một “thiên kim tiểu thư”, con nhà giàu, học giỏi. Nàng rất có nhan sắc, nhưng phải cái tội quá kiêu ngạo nên thành ra không có chàng nào dám “rớ” vào. Những người hội đủ điều kiện để lọt mắt xanh của Thúy như bác sĩ, kỹ sư, cũng như các công tử quý phái, những người học giỏi, những kẻ đẹp trai như ảnh đế vẫn không người nào chiếm được trái tim của nàng. Người giàu có thì bị chê là “xấu trai”, người có bằng cao thì bị chê là không chút “lãng mạn”, người đẹp trai học giỏi thì lại là “con nhà nghèo”! Thỉnh thoảng cũng có một vài anh bạo dạn làm quen với mục đích muốn tiến xa hơn, nhưng sau khi nhìn thấy rõ tính tình của nàng ta thì chỉ còn biết ‘vắt giò lên cổ mà chạy’!

Bà chị

Sau năm 1975, đại gia đình chúng tôi từ khắp các tỉnh tụ về một căn nhà nhỏ ở Sài gòn. Dĩ nhiên tối đến mọi người ngủ như cá hộp xếp cạnh nhau. Tôi mới lấy vợ được sáu tháng mà hơn bốn tháng phải đi làm xa chưa được gần vợ nhiều, số lần làm tình có thể đếm trên đầu ngón tay. Thành thử khuya đến khi mọi người chung quanh đã ngáy đủ điệu nhạc, tôi bám chặt lưng vợ lấy hơi rồi từ từ cho thằng nhỏ lọt vào âm hộ đang nóng và ẩm ướt. Hai đứa chỉ nhúc nhích chút đỉnh cho con cặc sướng tí và cái lồn chảy nhớt thêm chứ không dám làm tình đúng theo sách vở, nói chi đến những chuyện hun liếm và nút kích nhau. Một cái mền đắp hờ để qua mặt bà con!

Bẫy tình

Tiếng chuông điện thoại từ chiếc di động đang cắm trong ổ sạc điện vang lên, gả đàn ông cầm lên bấm phím:

Đêm giáng sinh

Trời Cali đang ngại ngùng bước vào một đêm giáng sinh. Chiều nay có một màu xám trên bầu trời do ảnh hưởng cuả cơn mưa tầm tả cả tuần. Mọi người đang chờ một chút nắng vàng hông khô những hạt mưa còn rãi rác đâu đó trên cành cây ngọn cỏ. Trời vẫn còn sớm mà vũ trường Thu Ca đã đông đúc không còn một chổ ngồi. Trên sân khấu, ánh đèn màu chớp chớp hoà lẩn tiếng nhạc du dương cùng tiếng hát:

Scroll to top
sẽ co giao thaochơi dìdoc sex 18truyện sex loạn luân mẹ connu sinh lam tinh voi cho bi dinh leobo chong nang dau sex nhatnhững bước chân âm thầm chế linhtruyen gaymobibộ đội sexdam hiep nangđổi vợ 18đu ba baucap vu bu nhat the gioidit vung tromsex nguoi va đong vatgiờ thì anh đã can đảm để nhìn em mỉm cườicho uong thuoc me roi cuong buc ban vođit 9 bao nhieu ngay chua rađoc truyen damsẽ liem lontruyện mẹ con loạn luânbú cu chótruyen sex co giao hoathiên long bat bộvợ tôi là hội trưởng hội học sinh tap 3xem phim hon nhau trong phong ngutruyen sex pha trinh ban thanphim chuyện bên nhà mẹ tập cuốiphim co thu kytruyen sex di chau haycô cẩm lan sục là aiwap doc truyen sex hayco giao voi hoc sinh lam chuyen aytruyen sex cha va toithân dieu dai hiepsey an donung lon qua anh oichoi em gai 15 tuoinguoi di dam dangtruyen thehe9xtruyen ngoai tinh voi chi daubuom cua con gaitruyengay sexsex cha du con gaibi mat cua mot gia dinhbu lon ba giaphim sex giam doc lua nhan vien vao nha nghichị dâu dâm dụctruyen xec nguoi lontru yen sexphim bà nhà tôi phần 1con heo nguoi lonnhướn màytruyen seexxsex gai moi day thitruyen sex vo ngoai tinh voi sepphim hiep dam chi ruotvo ah em that ngoccông tôn hiên viêntruyen sex dit diniem lontruyen sex tinh yeu hayanh xes co giao thaokhông thông kinh sử phải dài một gangđọc truyện 18.orgsex tinh don phuongđọc truyện yêu sao để không đauxnxx loan luan moi nhatchuyện mùa đôngtruyen sex ongdit nhau voi xepcách bú cu cho chàng sướngchuyện sex mớicho dit nguoi dem muondoc truyen bao damdit nhau em nhephim sex pha trinh hoc sinh cap 3wattpad me con sex