Bắt cóc cô chủ nhiệm
Chuyện bắt đầu từ lúc cô Nghiêm được đổi về làm cô chủ nhiệm của lớp tôi. Tôi, một nữ sinh chỉ giỏi về Toán, rất kém Văn, và cô dạy môn Văn nên tôi không bao giờ được lọt vào “mắt xanh” của cô suốt học kỳ I qua.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Chuyện bắt đầu từ lúc cô Nghiêm được đổi về làm cô chủ nhiệm của lớp tôi. Tôi, một nữ sinh chỉ giỏi về Toán, rất kém Văn, và cô dạy môn Văn nên tôi không bao giờ được lọt vào “mắt xanh” của cô suốt học kỳ I qua.
Chiều xuống bên bờ sông Kênh Tẻ, một chi nhánh sông Sàigòn. Tuấn Long đang hổn hển chạy bộ. Hôm nay chàng đã quên máy nghe nhạc ai-bót nên không những nghe được tiếng chân, tiếng thở của mình mà còn nghe thêm những ký ức cứ ào ào lên tiếng khi đầu óc bị xao lảng, không tập trung. Thoáng chốc mấy năm đã qua đi từ ngày đi Mỹ du học cộng thêm đôi năm lẻ trở về phụ quản lý công ty gia đình. Đánh một vòng. Rồi cũng trở lại. Như một cuốc chạy bộ. Có người sau một cuốc vận động đó thấy hăng say lên, có người ngược lại mỏi mệt. Bây giờ Tuấn Long chỉ biết tìm quên trong công việc. Sau một cuộc tình thất bại ở Mỹ, đã từng tha thiết, từng sống chung với nhau, đánh một vòng chả còn gì…
Thường người ta chấp nhận ân ái, làm tình với nhau hay không đó là do họ có tình cảm hiện diện trong trái tim của nhau hay nói cách khác, họ có yêu nhau hay không? Đối với Lợi, trong cuộc tình thứ mười này lại là một nghịch cảnh mâu thuẫn éo le dở khóc dở cười vì người tình thứ mười của nó không ai trồng khoai đất này cả mà chính là một trong những học sinh – đối thủ đáng gờm nhất lớp 9P2, dĩ nhiên đã là đối thủ thì làm gì mà có chuyện cảm tình với nhau chứ đừng nói chi đến trường đoạn yêu nhau!
Tôi là Tiến, một nam giới thực thụ tuy nhiên về khoản chăn gối thì không được như những người khác, tôi nghĩ mình không bị bệnh gì cả, chỉ mỗi tội khi làm chuyện đó thì chưa ra đến chợ đã tiêu hết tiền. Được mấy ông bạn mách đến một phòng khám khá tốt lên tôi đã đến phòng khám này, câu chuyện tôi kể cho các bạn nghe sau đây chính là về cái phòng khám đó và có những người bác sĩ như vậy. Đó làm vào một buổi sáng đẹp trời, tôi đi đến phòng khám một mình, phòng khám thì trong một ngõ nhỏ ở nội thành Hà Nội. Tôi biết cái bệnh về sinh lý như thế này thì hiếm khi có trung tâm nào lại đặt ra ở chỗ đông người để mắt đến cả. Tôi khẽ gõ cửa thì thấy một cô gái trông hình thức cũng bình thường không lấy gì là đẹp. Thấy tôi đứng ở ngoài như vậy thì cô gái đó hỏi:
Cuộc đời tình ái của tôi bắt đầu vào mùa hè năm 1976. Lúc đó, tôi vừa 12 tuổi, học xong lớp 6 ở mt trường cấp 2 tại TPHCM. Hè năm đó, tất cả học sinh đều phải mang giấy Sinh Hoạt Hè về phường tham gia các sinh hoạt Đoàn Đi. Vừa nghỉ hè xong, Chi Đoàn Phường đã tập hợp các thiếu niên tuổi từ 11 đến 15 để chia thành các Chi Đi(chừng 50 người). Tôi được sắp vào Chi Đi Nguyễn Văn Trỗi. Nhờ vóc dáng cao lớn trước tuổị, lại đẹp trai, thông minh lanh lẹ, nên tôi được các bạn bầu lên làm Chi Đi Trưởng. Sau một tuần sinh hoạt, tôi được gọi lên văn phòng Chi Đoàn để họp Liên Đi. Đây là dịp để tôi gặp mặt làm quen các Chi Đi Trưởng khác, và cũng để Chi Đoàn ra mắt Ban Chấp Hành Liên Đi. Khi mọi ngườI tề tựu đông đủ, chúng tôi sinh hoạt vòng tròn chừng nửa tiếng rồi Đất Ta Ta Ngồi. Trong buổi họp tôi chú ý đến 2 người. Thứ nhất là cô nàng Liên Đi Trưởng tên là Thanh Hà. Thứ hai là Chị Phụ Trách mới của Chi Đi chúng tôi: chị Ngọc Huệ. Liên Đi Trưởng Thanh Hà vốn là con cán b cao cấp trong ngành ngoại giao vưà từ Hà Ni vào. Gia đình cô ta cư ngụ tại mt biệt thự sang trọng do mt tay tư sản đã bỏ lại sau khi di tản hồi 30/4. Thế nhưng cô ta khác hẳn với những học sinh miền Bắc khác. Cô ta có dáng người và nét mặt thanh tú, nếu không muốn nói là khá đẹp. Quần áo cô ta mặc rất đúng mốt, cách ăn nói cũng dịu dàng. Lúc đó Thanh Hà 15 tuổi, vưà học xong lớp 9. Còn chị phụ trách Ngọc Huệ thì vốn là con gái mt gia đình cũng khá giả trong xóm. Chị có vẻ đẹp đài các của các tiểu thư. Năm đó chị 19 tuổi, đang học năm thứ nhất Đại Học Tổng Hợp.
Nhà tôi gồm 3 chị em: Chị Hai tôi lúc đó đã 28 tuổi rồi, tôi thì mới có 15 tuổi, còn Phượng em ruột tôi nhỏ hơn tôi 1 tuổi. Sự khác biệt tuổi tác là do chị Hai là chị cùng mẹ khác cha với hai đứa tôi. Ba của chị Hai đi theo cách mạng và đả đi biệt tích. Mẹ tôi đả chờ đợi lâu trước khi làm lại cuộc đời và sanh ra hai anh em tôi.
Bác sĩ Đoàn sửa soạn, mặc đồ xong, định xách cặp đi làm, thì ông bỗng cúi xuống hôn bà vợ trẻ một cái rất khẽ, kéo chăn đắp lên ngực bà, xong rón rén bước khỏi phòng, khép nhẹ cánh cửa.
– Lan ơí ! Tối nay dắt thằng Hòa đi coi xi nê nhe con.
Đối Với chị Khanh, từ khi lấy chồng tới bây giờ chị được tự do đủ mọi thứ. Tự do ăn mặc, tự do ăn uống, tự do mua sắm, tự do bạn bè, tự do cá nhân, tự do tư tưởng, kể luôn tự do sinh lý tình dục, nên chị rất hạnh phúc bên người chồng mà chị cho là xứng đáng nhất hành tinh. Tự do ăn mặc, có nghĩa là chị Khanh mua mặc gì ông chồng cũng tán thưởng dù là những bộ quần áo mềm mại bó cứng rất khêu gợi hay ngắn cũn khoe của cho người ta nhìn chằm chằm vào vú vào háng mà ông chồng còn hãnh diện khen nói chị có thân hình đẹp mới khoe.
Bà hội đồng với bộ mặt đanh dữ cầm roi quất xối xả vào cô bé, miệng không ngớt xỉ vã:
– Ê, đi chơi đĩ không thằng kia làm gì đứng mơ mơ màng màng nhìn em nào đó ?
Nhà Tống mùa xuân năm 1100 sau công nguyên, tại chánh điện Kiến An, Hoàng cung phủ Khai Phong đang tiến hành lễ đăng cơ lên ngôi Hoàng Đế cho Đoan Vuơng Triệu Cát (tức Tống Huy Tông sau này) em trai của Tống Triết Tông Triệu Hú. Lúc bấy giờ Triệu Cát vừa tròn 18 tuổi theo di chiếu của anh trai lên kế thừa Đại Thống. Mặc dù Triệu Hú đã có con trai nhưng nhà Tống có lệ từ thời Thái Tổ Hoàng Đế Triệu Khuông Dẫn rằng truyền ngôi thì truyền cho Hoàng Thân đã truởng thành chứ không nhất thiết phải truyền tử để tránh nạn hoạn quan ngoại thích soán quyền bởi vậy ngai vàng mới được truyền cho Triệu Cát.
Phần 1
Như mọi ngày, cô Hoan rời nhà đi đến trường vào lúc gần 8 giờ sáng. Vì trường ở gần, nên cô thường đi bộ để tiện thực hành động tác thể dục luôn. Cô ôm sách vở trong tay, đủng đỉnh bước đi trong ánh nắng mai vừa chớm.
Lâu lâu, Lợi vẫn thường nghe mẹ nhắc đến cô Tình – em út của bố như là một vĩ nhân của gia đình. Chẳng biết lúc Lợi còn nhỏ, nó có biết cô Tình hay không, chứ bây giờ ngộ nhỡ gặp cô đi ngoài đường, chắc nó cũng chả biết ai là ai. Thật tình mà nói, gần đây cô có mặt trong đám cưới chị Năm Hoàng và anh Vương nhưng có lẽ là hôm đó đông người quá nên Lợi không để ý đến chăng? Ở cuốn album hình đám cưới chị Hoàng, cô Tình có mặt trong một vài tấm hình ; đó là một người phụ nữ trạc tuổi từ 35 đến 38 với nét mặt khôi ngô, trẻ trung, tươi tắn và hiền hậu. Theo lời mẹ thì hiện giờ vợ chồng cô Tình ở tại nông trường cao su Cẩm Đường, Huyện Long Khánh nhưng trước kia, khi Lợi mới vừa chào đời thì cô cũng ở ngay tại xóm Trại II, Bà Rịa và ba ngày trước đó, cô vừa hạ sinh một thằng con trai bằng tuổi nó. Lúc ấy, mẹ Lợi bị bệnh u nang tuyến sữa nên đành phải nhờ cô Tình cho Lợi bú thép gần cả năm trời mới chuyển qua bú bình ; như vậy, nói cho đúng ra thì cô Tình là người mẹ nuôi của Lợi. Vì hoàn cảnh sống như trên nên càng lớn, Lợi càng thân quen với ngôi nhà cô Tình chẳng khác gì nhà nó và mãi đến khi nó lên 6 tuổi thì vợ chồng cô Tình mới rời Bà Rịa, chuyển lên Cẩm Đường sinh sống bằng ba sào rẫy café do hai vợ chồng tạo dựng được. Mới đây, bố mẹ Lợi nhận được thư cô Tình gửi đến thăm hỏi sức khỏe gia đình và nhắn gửi Lợi là nếu rãnh rỗi thì lên phụ giúp cô thu hoạch café ; bởi vì chồng cô lái xe Nam Bắc thường xuyên không có ở nhà, con trai cô thì ở nhà nội tại Sài Gòn để học cấp III nên một mình cô ở nhà làm không xuể.
Ngày đăng ngôi cũng là ngày bạo chúa Ngu Vương tuyển lựa ra 365 nàng kiều nữ đẹp tuyệt trần trong số mấy vạn cô nương từ khắp các tỉnh thành trong nước. Nếu không phải các cô nương có mày ngài mắt phượng, thân mềm hơn tơ lụa, dáng như cành liễu. Nếu không phải nhan sắc tuyệt trần thì không thể lọt vào tam cung. Lễ đăng ngai diễn ra thật vĩ đại, kèn trống rền rang, cờ xí rợp trời, 365 nàng niên được trang phục các màu áo sặc sỡ của các loại màu hoa nở rộ vào mùa xuân năm đó.
Đi làm ca đêm về, tôi ngủ bù đến trưa vẫn chưa thấy đã. Nếu không nghe tiếng lịch kịch chắc là tôi còn ngủ nữa, bỏ quên ăn trưa cũng chịu. Thế nhưng cái bước đi lạch bạch như vịt bầu khiến tôi biết ngay là chị Tám đã về. Mấy bữa rày, chị đi sanh, đâu dè chị về sớm vậy. Tôi vẫn mắt nhắm mắt mở cất tiếng hỏi : Chị dìa đó hả, chị Tám ? Tôi nghe tiếng ờ ờ đáp lại. Tôi lại hỏi thêm : sao không nằm ở nhà bảo sanh thêm vài hôm, dìa chi sớm cho cực. Chị Tám than : ở cũng không nằm yên, lu bu lo ở nhà cậu không có ai chăm sóc, ăn tầm bậy rủi bịnh chết, hồi này người ta chọt bụng rất nhiều, nhà thương hổng đủ chỗ chứa.
Phần 1
… Ngọc Thúy lớn lên trong cảnh túng thiếu của gia đình. Cái nghèo khó cứ bám lấy gia đình nàng như đỉa đói. Mặc cảm nghèo đã khiến mọi người trong nhà đều mong ước một ngày giàu sang dổi đời. Nhất là mẹ nàng đã thế lại mang cái nghiệp “bác thằng bần” vào thân nên bà càng hiểu rõ thế nào là sự sung sướng của kẻ có nhiều tiền. Mẹ không nói ra nhưng Thúy hiểu rõ mẹ muốn mình được vào chốn giàu sang. Cái tư tưởng ấy ăn vào trí óc nàng từ khi còn nhỏ, mỗi khi mẹ nàng nhiếc móc ông chồng bất lực không thể kiếm tiền nhiều hơn cho bà thỏa mãn thói cờ bạc. Bà hay nói với nàng cái câu mà bây giờ được xem như một chân lý: Tiền có thể mua được tất cả.
Sau khi bị Thu Thủy hành hạ vì chuyện Tuyết Lê, tôi tính gác cu quy ẩn, không còn đi hành lạc giang hồ nữa. Không ngờ trời vẫn chưa tha, bắt tôi phải trả thù dân tộc trước khi về hưu.
Một cái ống cống nhỏ, tối thui và đen kịt… nó là hiện trường của một vụ án mạng vừa mới xảy ra, hắn Blindred tên mà mọi người gọi hắn vừa mới giết một con điếm mà hắ vừa hành lạc… vẫn kiẻu giết người như ngày nào. Bịt kín mặt nạn nhân bởi 1 khăn màu đỏ và đâm cho con mồi đến chết, người hắn bê bết máu và thỏa mãn… thì… Áaaaaaaaaa… một tiếng thất la lên rồ có tiếng người chạy.
Bà Hội Đồng Tơ vén quần bước lên cầu ván, ngó ngoáy lại dặn dò bạn ghe là Tư Cò:
Căn nhà ở đường Hazard và Ward bỗng nhộn nhịp vào một ngày mùa thu của tháng 10 năm 93. Tôi cùng với Ba Mẹ và một đứa em trai định cư qua Mỹ… Anh tôi tên Tuấn và vợ anh ấy tên Thúy ra phi trường đón chúng tôi về nhà… cuộc sống rất là vui vẻ trong những ngày đầu tiên, mặc dù chúng tôi còn nhớ tới quê nhà.
Chi đứng chết lặng bên ngoài cửa phòng tắm, toàn thân run lên bần bật, cô ghé mắt nhìn vào cảnh tượng ghê gớm đang diễn ra ở bên trong giữa anh Trung với nhỏ Quỳnh, người bạn gái thân thiết của nàng. Họ trần truồng như hai con nhộng và đang hì hục làm tình, không hề nghĩ rằng bên ngoài của phòng tắm còn có Chi hiện diện bất ngờ và nàng nhìn họ không sốt một động tác ái ân đang diễn ra mê mệt giữa hai người.
Con Xuân xót xa, mắt nó rưng rưng những dòng lệ đau thương mà cả tuần nay nó đã chịu đựng từ khi nó bắt đầu làm vợ thằng Chiến. Con Xuân nhè nhẹ vạch áo, tay nó nhè nhẹ cởi cái áo vú ra. Cặp vú nó trắng ngần, căng phồng, vú nó nhè nhẹp đập theo hơi thở. Tay phải nó rà rà nhẹ lên khắp thân thể đầy rẫy những vết bầm tím bởi thằng Chiến hành hạ nó suốt cả tuần nay như một con nô tì, hay nói đúng hơn thằng Chiến không xem con Xuân là vợ.