Ta mãi yêu nhau
Trời ở xứ Mỹ bên ngoài rất lạnh, bên trong:
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Trời ở xứ Mỹ bên ngoài rất lạnh, bên trong:
Dũng mới tốt nghiệp ĐH từ Anh là lập tức trở về Việt Nam với gia đình. Ngày ra phi trường có ba má và các bạn cùng học với Dũng lúc còn ở Việt Nam ra đón. Trong số đó có Nhi, người cùng lớp và cũng ngồi cạnh Dũng lúc còn trên ghế nhà trường. Tuy trước đây chưa có cặp kè gì nhưng như những người bạn thân, Nhi cũng đi đón dũng. Cũng phải nói Nhi là hoa khôi tuy không phải của trường nhưng cũng là của lớp 12E1 ngày xưa.
Đi làm ca đêm về, tôi ngủ bù đến trưa vẫn chưa thấy đã. Nếu không nghe tiếng lịch kịch chắc là tôi còn ngủ nữa, bỏ quên ăn trưa cũng chịu. Thế nhưng cái bước đi lạch bạch như vịt bầu khiến tôi biết ngay là chị Tám đã về. Mấy bữa rày, chị đi sanh, đâu dè chị về sớm vậy. Tôi vẫn mắt nhắm mắt mở cất tiếng hỏi : Chị dìa đó hả, chị Tám ? Tôi nghe tiếng ờ ờ đáp lại. Tôi lại hỏi thêm : sao không nằm ở nhà bảo sanh thêm vài hôm, dìa chi sớm cho cực. Chị Tám than : ở cũng không nằm yên, lu bu lo ở nhà cậu không có ai chăm sóc, ăn tầm bậy rủi bịnh chết, hồi này người ta chọt bụng rất nhiều, nhà thương hổng đủ chỗ chứa.
Tuyết thảy gói Salem lên bàn, rút cái zippo Made in Japan mạ bạc bóng loáng, đưa hai ngón tay điệu nghệ búng đánh tách một cái, ngọn lửa xanh lè phụt lên, nàng ngửa mặt lên châm đốt diếu thuốc, phun làn khói cuộn tròn thành từng vòng tròn, tiếp nhau bay bay lên trần nhà, ném cặp giò mang đôi “bốt đờ sô” cài giây kéo, nâng ly rượu ực một ngụm dài, lật mu bàn tay quẹt ngang miệng, buông thỏng một câu “hắc ám:”
Chương vọng vào phòng ngủ hỏi vợ:
“Bảy cô em khác cha khác ông ngoại” nghĩa là bảy cô em chẳng có chung cha cũng chẳng có chung mẹ, cũng nghĩa là chẳng có chung tý huyết thông nào, và tóm lại là bảy cô em nuôi.
Tiếng súng đã bắt đầu thưa thớt dần, chỉ còn vài tràng đạn bắn bâng quơ từ các cao ốc chung quanh, không khí bãi chiến trường ngột ngạt với những cột khói đen kịch cuồn cuộn bốc lên cao từ những chiếc Humvee trúng đạn chống chiến xa, đạn dược còn sót lại trong những sườn xe cháy đen tiếp tục nổ lép bép. Trước đây 90 phút, những đống sắt vụn bốc khói này còn là một đoàn 18 chiếc xe vừa Truck vừa Humvee hùng dũng của đại đội 507 bảo trì có nhiệm vụ tháp tùng đoàn xe khổng lồ của Sư Ðoàn 3 bộ binh Hoa Kỳ trên trục lộ từ Kuwait đến Baghdad, vì mất quá nhiều thì giờ để sửa chửa cho các đơn vị bạn nên đại đội 507 đã lạc mất tiền quân. Nguyên đoàn xe 18 chiếc với 32 nhân viên cơ hữu đã lọt vào ổ phục kích của lực lượng du kích địa phương và bán quân sự Fedayeen, nhóm này do con trai trưởng của Sađam Hussein là Uday Hussein làm tư lệnh, không lệ thuộc quân chánh qui Iraqi.
Những người trong khu chung cư của chính phủ thở phào nhẹ nhõm khi hay tin hắn đã bỏ đi. Mọi người đều tránh xa hắn như tránh xa hủi, vì sợ bị vạ lây nếu như quen biết với hắn. Cũng tại cái hình dáng to lớn, dềnh dàng như hải tặc của hắn. Mà nhất là cái khuôn mặt dữ tợn với hai hàng lông mày đen nhánh, rậm rạp cộng với đôi mắt xếch, sắc lẻm như hai con dao, khiến cho những ai yếu bóng vía khó mà có thể dám nhìn lâu vào mắt hắn.
Phần 1
Phần 1
Em tên Trần Thị Mỹ Lệ, 19 tuổi. Chuyện em sẽ kể dưới đây là một chuyện suốt đời em nhớ mãi. Chuyện lần đó, cái thuở em mới tròn 18 tuổi, vào một buổi xế chiều của ngày nọ, chị Bang chở em trên một chiếc xe Dream mới mua của chị, chạy xuyên qua các con đường đi về phía Chợ Lớn. Ngồi đàng sau xe, em bấn loạn trong đầu bao ý nghĩ này nọ. Cứ tưởng là mình đã sẵn sàng từ mấy ngày trước rồi, nào ngờ bây giờ vẫn còn run.
Phải công nhận từ ngày hai gia đình làm suôi gia thì họ thân nhau như đôi bạn thân quen biết nhau từ thuở nào. Anh chị suôi trai cũng đâu có lớn tuổi gì nhiều, ông Phương chưa được 50, trông còn tráng kiện nhờ năng hoạt động và vui vẽ với moị người, còn bà suôi Trai thì nhỏ hơn chồng năm tuổi, đúng là cặp vợ chồng xứng đôi vừa lứa ; thỉnh thỏang bên suôi Gái thường gọi Nga bằng bà suôi, chị suôi vì quen mệng và lịch sự chứ Nga trông còn rất trẻ, trẻ hơn tuổi đời rất nhiều.
Cậu ấm Thiện là con trai áp út của ông hường Nguyễn. Cậu ra đời tại một thành phố lớn, nhưng vì hoàn cảnh chiến tranh, cậu được gửi về tạm trú với một người chú thúc bá tại quê ni, lúc vừa sắp sửa tròn 12 tuổi.
Vào một ngày đẹp trời, Ngọc quyết định dậy sớm để tập thể dục. Thực ra thì nàng đã có sẵn 1 thân hình cân đối và phải nói ko chê được vào đâu nhưng nàng quyết định tập để cho sức khỏe của mình được ổn định. Có một đặc điểm ở Ngọc là dù có ko tập hay chế độ ăn uống thế nào thì thân hình đó của nàng vẫn cứ mỹ miều. Được sinh ra trong một gia đình giàu có nên có lẽ cuộc sống của nàng ko phải lo thiếu thốn gì cả. Ngọc năm nay 18 và bố mẹ của nàng mới vừa bước vào tuổi 40, 2 ông bà có con sớm nên có lẽ bây giờ họ cũng hiểu tâm lý của con hơn.
Buổi trưa hôm ấy là lần đầu tiên mà Nguyễn thị Diệu Phương, lớp trưởng gương mẫu của 12A1 trường phổ thông trung học Phú Nhuận trốn học. Cô bé lấy cớ đau đầu xin nghỉ hai tiết cuối để đạp xe thẳng về nhà. Từ nhiều ngày nay mẹ đi vắng, Diệu Phương đã phải vừa học vừa lo cơm nước hầu hạ một người chị tàn tật khó tính nên hôm nay thật sự nghe kiệt sức.
Phần 1
Phần 1
Phương một tay vén áo lên, một tay tuột quần xuống trước cặp mắt hau háu của một vị khách. Bên ngoài om sòm tiếng của dân nhậu tâng bốc nhau. Quán này do bốn chị em Phương dựng lên, lấy cái tên nghe ngọt ngào đượm tình quê mà đập vào thị hiếu của khách làng chơi. Quán “4 chị em” được dựng lên tại Đồi Vải, thuộc thôn Kim Tỉnh, xã Trung Thành (huyện Phổ Yên, Thái Nguyên).
… Ngọc Thúy lớn lên trong cảnh túng thiếu của gia đình. Cái nghèo khó cứ bám lấy gia đình nàng như đỉa đói. Mặc cảm nghèo đã khiến mọi người trong nhà đều mong ước một ngày giàu sang dổi đời. Nhất là mẹ nàng đã thế lại mang cái nghiệp “bác thằng bần” vào thân nên bà càng hiểu rõ thế nào là sự sung sướng của kẻ có nhiều tiền. Mẹ không nói ra nhưng Thúy hiểu rõ mẹ muốn mình được vào chốn giàu sang. Cái tư tưởng ấy ăn vào trí óc nàng từ khi còn nhỏ, mỗi khi mẹ nàng nhiếc móc ông chồng bất lực không thể kiếm tiền nhiều hơn cho bà thỏa mãn thói cờ bạc. Bà hay nói với nàng cái câu mà bây giờ được xem như một chân lý: Tiền có thể mua được tất cả.
– Thông à, chuẩn bị xong chưa con ? 5 giờ chiều nay ra sân bay đón dì nha con.
“Vậy trả lời đi, bác sĩ thấy con ra sao, có đáng cho bác sĩ ngó ngàng tới không ?”, đang ngồi trên ghế, đứa con gái quan sát người đàn ông trung niên ngồi đối diện một lúc lâu, rồi táo bạo hỏi.
Ngọc nhớ lại ngày xưa mình lấy chồng… Anh ấy hiền như cục bột. Thông minh, hoà nhã, ít nói… không uống rượu, không bài bạc, không đua đòi… có gì hơn kia chứ !… Cô nhớ lại, ngày xưa đi chơi… không bao giờ anh ấy sàm sở, không bao giờ mó máy bậy bạ… chính cái nghiêm túc đó đã chinh phục cô… chính cái hiền như cục bột của anh ấy mà ai trong nhà cũng thích…
Lớn lên tôi mới biết là chị Hồng không có mối liên hệ họ hàng gì với gia đình nhà tôi như tôi đã từng nghĩ mà chị chỉ là người hàng xóm tốt bụng rất gần gũi thân thiết với gia đình tôi mà thôi.
Mai – Một cô thôn nữ, ở vùng quê thuộc diện vùng sâu vùng xa. Nhưng đó cũng là một vùng quê như bao làng quê khác với rặng tre, giếng nước bờ ao. Quê Mai – Một vùng bán sơn địa đất đai cằn cỗi, từ ngàn đời con người ni vùng quê Mai vốn lam lũ chịu thưng, chịu khó, vất v sớm hôm để có được một vùng quê thanh bình nuôi lớn những người con gái con trai thật thà chất phác.
Con cu giả tuy củ mèm nhưng còn tốt lắm. Con cu màu đen to như trái dưa leo và dài. Nó vừa run rần rần vừa xoáy quặn quẹo. Con Mén cứ muốn giữ làm của riêng, nhưng tôi không cho (truyện Cháu Tôi của Anh Khoa).