Đụ chị Dung dâm đãng
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Phần 1
Lâm và Phú cùng ở một phố, cùng học một trường từ hồi nhỏ. Sau khi tốt nghiệp Đại học Phú kết duyên cùng Trâm còn Lâm chưa lấy vợ. Trâm là hoa khôi của trường Đại học Luật khoa. Lâm thường lui tới nhà Phú và để ý đến Trâm. Lúc đầu Trâm không quan tâm đến sự liếc mắt đưa tình của Lâm. Mãi đến một năm sau, Trâm mới bắt đầu đáp lại sự gợi tình của Lâm.
Không có tuần nào mà chúng tôi lại bỏ xót những chuyến đi chơi đầy thú vị, nhất là vào mùa hè này. Bạn tôi “Huy” một người rất rành về những kỹ thuật tình dục, từ lý thuyết tới thực hành, đối với Huy tôi chỉ là một thằng nhà quê không biết một tí ti gì về con gái cả.
Phần 1
Trung cầm trong tay bản danh sách các tù nhân mới để chờ tiếp nhận một đợt chuyển tù đến trại giam của hắn sáng nay. Không khí nóng bức đến ngột ngạt, trời miền Trung giữa trưa hè nóng như thiêu như đốt làm cho con người luôn trong một tâm trạng bứt rứt đến bực bội. Thường thì cứ khoảng hai đến ba tháng một lần trại giam số 16 lại tiếp nhận một đợt tù nhân mới từ các nơi gửi đến.
Sáng nay trước khi con gái đến lớp, bà Cần dặn con:
Lan lấy chồng lúc 25 tuổi, đến 29 thì có một đứa con trai hai tuổi. Nàng rất trẻ trung vui tính, chồng nàng hiền lành, nên tất cả bạn bè thương mến. Chồng nàng đi làm ca đêm, từ 12 giờ khuya đến sáng. Chuyện xảy ra khi chồng nàng vừa mới đi làm, nàng lo cho thằng con đi ngủ, bỗng có tiếng gõ cửa, nàng ra hỏi ai? Phía ngoài có tiếng trả lời: “Tôi là bạn của chồng chị Lan”. Nàng vừa mở cửa, thì hai bóng đen bịt mặt ùa vào, một tên cầm súng chĩa ngay người nàng, một tên khác, nhảy lên đè nàng xuống. Một thằng hỏi:
Tiếng kèn xắc sô man dại quyện trong nhịp trống bập bùng làm cho khán giả điên lên thêm. Họ reo hò, đôi khi thét lên vì bị khích thích đến cùng cực.
Phần 1
Tôi quen Lan Anh được ba năm. Ba năm đó quả là ba năm đầy thú vị cho cuộc đời làm sinh viên ở college của tôi. Lan Anh và tôi học cùng nhập học ở community college cùng năm và cùng học chung nghành. Khi mới vào, nàng quả là một đối tượng của nhiều gã theo đuổi. Nàng có một thân hình thật thon gọn và cao ráo. Nước da nàng có lẽ vì lúc ở Việt Nam nàng ở thành phô nên làn da trắng mịn, và hồng hào. Và theo lời nàng nói đã nàng là hoa khôi của trường khi còn ở Việt Nam. Trong gia đình nàng ba mẹ đều là giáo viên cấp ba ở Việt Nam. Anh chị em nàng ở đây đều là bác sĩ và kỹ sư. Nên đối với nàng việc học hành không có gì là khó khăn. Còn tôi, tự biết thân phận mình, là côi cút một mình ở đất khách quê người nên, ngoài những giờ học ở lớp cùng nàng ra, tôi lặng lẽ bỏ lên thư viện học bài hoặc vào phòng tập nhạc để tiêu khiển, dù rằng tôi nhiều lần thầm mơ ước được trở thành đối tượng của nàng. Trong những ngày đầu năm học, vì học chung lớp calculus với nàng, nên thỉnh thoảng nàng cũng đem bài vỡ ra bàn với tôi trước khi vào lớp, rồi từ đó học chung ở thư viện và rồi những lúc giải trí tôi lại có dịp dạo đàn cho nàng nghe. Thế là tự nhiên những cái đuôi kia, biến mất.
Con cu giả tuy củ mèm nhưng còn tốt lắm. Con cu màu đen to như trái dưa leo và dài. Nó vừa run rần rần vừa xoáy quặn quẹo. Con Mén cứ muốn giữ làm của riêng, nhưng tôi không cho (truyện Cháu Tôi của Anh Khoa).
Một cái ống cống nhỏ, tối thui và đen kịt… nó là hiện trường của một vụ án mạng vừa mới xảy ra, hắn Blindred tên mà mọi người gọi hắn vừa mới giết một con điếm mà hắ vừa hành lạc… vẫn kiẻu giết người như ngày nào. Bịt kín mặt nạn nhân bởi 1 khăn màu đỏ và đâm cho con mồi đến chết, người hắn bê bết máu và thỏa mãn… thì… Áaaaaaaaaa… một tiếng thất la lên rồ có tiếng người chạy.
Trời ở xứ Mỹ bên ngoài rất lạnh, bên trong:
Phần 1
Đỗ Sinh là học trò, quê ở Phủ Lưu, Hà Nam, chàng lên kinh dự thi kỳ thi năm nay, gia cảnh nhà Sinh khá sung túc nên cha mẹ chàng cấp cho chàng một số tiền kha khá và cho phép chàng lên kinh sớm gần một năm để có dịp làm quen với không khí đô thành và giao lưu với các bạn cùng thị Sinh mang theo một tiểu đồng nhỏ gánh hành lý, hai thầy trò cùng lai kinh.
Cuộc đời sinh viên thật vui cũng thật buồn. Vui vì có bạn bè, có những hoạt động thời trai trẻ. Vui vì tận hưởng cái cảm giác thích thú tự do thoải mái khi không còn gần gia đình nữa. Xen vào đó là cảm giác buồn buồn khi xa người thân, cùng nỗi lo toan cơm áo gạo tiền.
Phần 1
Cầm cái thơ gửi gấm của ba, kèm mẩu giấy ghi địa chỉ, tôi ra đi lòng nhuốm nặng nề. Tâm ý tôi là không muốn xa nhà nên tìm cách này cách khác để ba thuận đề nghị của tôi, nhưng ba không nghe. Một hai ba nói:
Đêm hôm đó hổng biết mắc chứng gì mà tôi đau bụng triền miên. Đi tiêu lần đầu, lần hai rồi lần ba, xoành xoạch, xoành xoạch như gà mắc đẻ. Thét rồi không muốn đi lên đi xuống lầu nữa, phần vì đi nhiều muốn thụt con trê nên mệt, phần thôi thì ngồi dựa đại đâu đó để chờ mót thì đi.
Bé Hoa cũng chẳng biết nó là con ai, chỉ biết là Hoa lớn lên ở Viện Mồ Côi. Những người thân của Hoa là những Dì Phước, hằng ngày tắm rửa thay đồ, cho nó ăn và dạy nó học. Đến năm 10 tuổi thì Hoa hiểu một cách mù mờ rằng cha mình là một người lính Mỹ nào đó. Còn mẹ là một người đàn bà quê mùa dốt nát ở một thôn làng hẻo lánh tận ngoài miền Trung. Hoa được sinh ra đời là hậu quả của một trận càn quét của lính Mỹ. Mẹ Hoa chạy giặc và bị vấp té vào gò mối. Thế rồi 9 tháng 10 ngày sau là Hoa được ra đời.
Phần 1
Căn nhà ở đường Hazard và Ward bỗng nhộn nhịp vào một ngày mùa thu của tháng 10 năm 93. Tôi cùng với Ba Mẹ và một đứa em trai định cư qua Mỹ… Anh tôi tên Tuấn và vợ anh ấy tên Thúy ra phi trường đón chúng tôi về nhà… cuộc sống rất là vui vẻ trong những ngày đầu tiên, mặc dù chúng tôi còn nhớ tới quê nhà.
Phần 1
Hồi đó tôi mới hai mươi tuổi , má tôi có cử hiệu buôn bán lớn ở Nha trang , tôi là con một được cưng chiều , lại được hoãn dịch vì gia cảnh, học thì ít mà ăn chơi thì nhiều , mà kể các thứ ăn chơi, thì “ gái” là nhất. Lúc Việt cộng sắp chiếm Nha trang , hàng hóa trong nhà chất đầy ba xe vận tải chạy xuôi Nam, chiếc thứ tư chỉ có mấy chục bao gạo với ít bó mền dạ Mỹ, bác Bảo tài xế đợi tôi đi chơi hoang về tới phút chót mãi xế chiều mói lên đường. Bác Bảo thân với tôi lắm, vì tôi hay bao bác những lần đi ăn nhậu, để bù lại, có nhiều khi bác kiếm được mấy em nai tơ trong lúc chạy xe còn cho tôi hưởng chung nữa. Trên quốc lộ số một, đủ loại xe nối đuôi như rồng rắùn , xe du lịch , xe vận tải lớn, xe lam, rồi lambretta, vespa, cả xe đạp nữa. Đến sẩm tối , thấy bên đường có một cô gái bế con với một con bé đứng bên, xin quá giang vì xe lambretta hư, mà không xe nào cho đi theo, tôi bảo bác tài :